Tôi chưa từng nghĩ mình sẽ gặp một người như Hùng trên BTC Sugar Dating (https://m.btcsugardating.com/#/?invitorCode=188). Anh ngoài năm mươi, ảnh đại diện chỉ là một khung cảnh thành phố mờ ảo về đêm, phần giới thiệu ngắn gọn: “Tìm người trò chuyện.” Tôi tưởng đây chỉ là một giao dịch nhanh—thời gian đổi lấy Bitcoin, không rắc rối. Nền tảng này hoạt động vậy mà, đúng không? Nhưng Hùng khác biệt, anh khiến tôi thấy sự cô đơn đằng sau tiền bạc, và làm tôi suy nghĩ lại về “kết nối” thực sự là gì.
Lần gặp đầu tiên ở một nhà hàng nhỏ, ánh sáng mờ ảo, anh mặc vest lịch lãm nhưng đôi mắt mệt mỏi, như đang mang gánh nặng. Qua ly rượu, anh hỏi: “Sao em ở đây?” Tôi cười: “Cuộc sống cần tiền, anh biết mà.” Anh gật đầu, gửi một khoản Bitcoin, nhanh gọn như ký hợp đồng. Tôi nghĩ: Sugar Daddy điển hình—hào phóng, nhưng xa cách. Nhưng có gì đó ở anh không khớp với hình mẫu đó.
Lần thứ hai, anh dẫn tôi đến một hiệu sách cũ, nói hồi trẻ hay la cà ở đó. Chúng tôi nói về sách—Nguyễn Nhật Ánh, *Mắt Biếc*. Anh bảo nỗi cô đơn trong sách làm anh thấy giống mình. Tôi đùa: “Anh? Cô đơn? Người thành công như anh á?” Anh cười nhạt: “Càng đông người xung quanh, càng thấy trống rỗng.” Câu nói đó chạm vào tôi. Anh không chỉ trả tiền cho thời gian của tôi; anh tìm người để lắng nghe.
Lần thứ ba, vào một tối mưa, ở câu lạc bộ riêng của anh, không gian tĩnh lặng như một thế giới khác. Anh kể về đời mình: cuộc hôn nhân tan vỡ, những đứa con ít liên lạc, công việc nuốt chửng anh. Anh nói bình thản, nhưng mỗi lời như xé toạc một vết thương. Tôi cố làm không khí nhẹ nhàng: “Chuyện này anh kể với ai cũng được, sao lại là em?” Anh nhìn thẳng tôi: “Vì em không giả vờ thương hại anh.” Tối đó, khoản Bitcoin anh gửi kèm chút tiền boa, “Cảm ơn vì đã lắng nghe,” anh nói. Nó không còn là giao dịch nữa—mà là niềm tin.
Lần thứ tư, anh trông kiệt sức, như bị cả thế giới đè nặng. Rắc rối công việc, mất ngủ. Anh bất ngờ hỏi: “Nếu anh mất hết, em còn đến không?” Tôi sững sờ. “Em ở đây vì anh tôn trọng thời gian của em, không chỉ vì tiền,” tôi đáp. Anh cười, nụ cười thật lòng. Bản ghi Bitcoin trên nền tảng rõ ràng từng giao dịch, nhưng mối quan hệ của chúng tôi đã vượt xa con số.
Lần cuối, ở một quán cà phê ven biển, hoàng hôn nhuộm vàng mọi thứ. Anh nói: “Anh không phải Sugar Daddy. Anh chỉ quá cô đơn.” Câu nói ấy như đâm vào tim tôi. Anh không tìm kiếm hào nhoáng hay thú vui nhất thời—anh chỉ muốn ai đó thấy con người thật của mình. Hôm đó anh không gửi Bitcoin, nói: “Hôm nay cứ như bạn bè nói chuyện thôi.” Tôi gật đầu, nhưng lòng nặng trĩu. Cả hai đều biết đây là lần cuối.
Sau khi rời nền tảng, tôi vẫn nghĩ về Hùng. BTC Sugar Dating (https://m.btcsugardating.com/#/?invitorCode=188) không chỉ là nơi đổi thời gian lấy tiền. Nó như một tấm gương, phản chiếu điều con người thật sự khao khát. Tiền không mua được tình yêu, nhưng có thể mua được khoảnh khắc chân thật. Hùng dạy tôi rằng ngay cả cuộc đời giàu có nhất cũng có thể trống rỗng. Có lẽ cuộc sống là tìm một người hiểu mình, dù chỉ trong thoáng chốc.
Nếu bạn tò mò về những kết nối như vậy, thử ghé BTC Sugar Dating xem. Không chỉ là tiền—mà là về con người.