Tình yêu được quảng cáo như một câu chuyện cổ tích vĩnh cửu, nhưng thực tế thì sao? Đau đớn và bám víu vào thứ đã hết hạn từ lâu. Tôi là Jay, 35 tuổi, độc thân, kỹ sư công nghệ, từ “mãi mãi” chỉ khiến tôi cười khẩy. Rồi tôi biết đến BTC Sugar Dating, và nó đã thay đổi cách tôi nhìn về mối quan hệ. Tự do thực sự không phải là níu giữ, mà là biết khi nào cần rời đi một cách gọn gàng.
Ban đầu, tôi nghi ngờ BTC Sugar Dating. Trả tiền bằng Bitcoin để có thời gian? Nghe như một giao dịch lạnh lùng. Nhưng thử vài lần, tôi thấy nó sạch sẽ hơn hẹn hò truyền thống. Không có lời hứa mập mờ, không có “anh yêu em” giả tạo. Bạn trả BTC, nhận thời gian của họ, ai cũng biết luật chơi.
Lần match đầu tiên là Wendy, 30 tuổi, họa sĩ tự do, lạnh lùng nhưng hài hước sắc bén. Hồ sơ của cô ấy thẳng thắn: “Tôi cho bạn sự đồng hành, bạn cho sự tôn trọng, BTC giải quyết. Đừng mong mãi mãi.” Sự trung thực đó làm tôi sốc, nhưng cũng yên tâm. Chúng tôi gặp nhau ở một quán bar jazz, ánh sáng mờ ảo, cô ấy nhấm nháp whisky. Cô nói: “Tôi thích nền tảng này, chẳng ai ép tôi hứa hẹn gì cả.” Chúng tôi nói về âm nhạc, phim, căng thẳng công việc—cô ấy lắng nghe, thực sự lắng nghe, và những lời nhận xét thỉnh thoảng của cô ấy trúng tim đen.
Lần hẹn thứ hai, tôi hỏi: “Cái này không… thiếu lãng mạn sao?” Cô nhướng mày: “Lãng mạn? Chỉ là kỳ vọng được gói đẹp thôi. Lãng mạn thật là biết nó sẽ kết thúc, nhưng vẫn sống hết mình.” Lời cô ấy cắt đôi ảo tưởng của tôi. Tôi luôn đuổi theo “kết thúc viên mãn”, quên mất hiện tại.
Lần thứ ba, cô ấy dẫn tôi đi chợ đêm, ăn đậu hũ thối, kể về giấc mơ thời thơ ấu. Chúng tôi như bạn, như người yêu, nhưng không hẳn. Sau mỗi lần hẹn, tôi gửi BTC—vài giây, xong, sạch sẽ. Không đoán mò, không nợ nần.
Đến lần hẹn thứ năm, tôi bắt đầu rung động, muốn thêm nữa. Cô ấy từ chối: “Chúng ta nói năm lần thôi. Tiếp tục thì sẽ thành cái mớ bòng bong mà anh ghét.” Cô ấy đúng. Những mối tình cũ của tôi tan vỡ vì tôi không buông được. Lần này, tôi tôn trọng ranh giới của cô, gửi BTC cuối cùng, và nói: “Cảm ơn.”
BTC Sugar Dating dạy tôi “rút lui có lý trí”. Tình yêu không phải vực sâu. Tự do là biết khi nào bước vào và khi nào bước ra. Nền tảng này cho thấy mối quan hệ có thể ngắn nhưng thật, và kết thúc không phải thất bại, mà là hoàn tất. Có lẽ mối quan hệ đẹp nhất không phải là mãi mãi, mà là biết khi nào nên nói tạm biệt.